Hai mươi mấy tuổi, xin bạn hãy sống thật tốt

Hai mươi mấy tuổi, xin cậu hãy sống thật tốt!

Chào cậu, cô gái hai mươi mấy tuổi của tớ!

Tớ là cậu năm 30 tuổi. Có thể cậu sẽ thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng xin cậu không cần hoài nghi. Tớ thật sự là cậu, là cậu của tương lai. Cậu biết không tớ thật sự muốn nói với câu “Hai mươi mấy tuổi, xin cậu hãy sống thật tốt!”. Tớ đã trải qua tất cả những điều cậu trải qua; cũng đã gặp được tương lai mà cậu còn chưa được trải nghiệm. Quyết định xuyên thời gian để viết cho cậu lát thư này là bởi vì tớ đối với hiện trạng của cậu có chút bất mãn.

“Tớ biết gần đây cậu có chút gian nan”

Tớ biết đoạn thời gian này cậu trải qua có chút gian nan nhưng tớ không muốn cậu tiếp tục lặn ngụp trong những suy nghĩ. Bởi vì chúng ta cùng có một thân thể và một tương lại trùng điệp.

Nếu cậu của ngày hôm nay không qua được những ngày tháng này; tớ ở tương lai cũng sẽ trở nên vướng bận không vui. Đây là kết quả mà cả hai chúng ta đều không muốn nhìn thấy.

Tớ biết gần đây cậu có chút gian nan

Mấy tháng nay, cậu đã nhận được những tin tức nói vài người bạn của cậu muốn về quê lập nghiệp. Điều mà cậu buồn nhất đó chính là mấy hôm trước cậu cùng mấy người bạn đại học cùng ăn cơm trước khi họ đi. Vẫn có người cắm đầu vào chỉnh sửa bức ảnh chụp chung của hai người một bên cảm khái nói với cậu: “ Lăn lộn nhiều năm như vậy mà vẫn là hai ban tay trắng, vì sao phải ở lại chớ?”.

Cậu nhớ lại cái năm vừa tốt nghiệp; cô ấy gọi từ quê lên cho cậu nói rằng: “Tuổi trẻ là phải xông xáo, liều mạng”; nói với cậu: “Không thể chứ nhích từng bước để rồi sống phí hoài”. Và thế là ngày hôm sau hai người cậu đã mua vé đến Thủ đô. Lúc đó cả hai người đều tin chắc rằng nhất định có một góc nào đó ở Thủ đô; có thể giúp giấc mơ của các cậu bén rễ phát triển.

Cậu sống trong những căn phòng 15m2 rất xa trung tâm thành phố. Cũng từng là những cô cậu nhân viên tăng ca đến tận 1h sáng trong những toà nhà văn phòng. Vậy mà vẫn cứ bị những con số trên hoá đơn viện phí của bố mẹ đánh cho tan tành tất cả sức lực kiên cường đang chống đỡ trong cậu.

Audio “Hai mươi mấy tuổi, xin cậu hãy sống thật tốt”

“Cuộc sống không phải để so bì”

Đều nói sự khác biệt giữa người và người sẽ bị kéo giãn nhanh chóng khi chúng ta đặt chân vào xã hội. Trước đây cậu chằng hề tin điều đó, giờ thì lại không thể không tin.

Mấy năm nay cậu bè xung quanh cậu; có người khởi nghiệp; có người đi nước ngoài du học; có người một bước lên may trong sự nghiệp. Dường như mọi người đều tăng tốc một mạch trên con đường nhân sinh của họ, chỉ có cậu là thu hoạch bình bình.

Cuộc sống không phải để so bì

Xin hãy nhớ rằng, cậu không hề kém bất kỳ ai; cuộc sống hiện tại không như ý chỉ là vì sự trưởng thành của từng người đều có khung thời gian riêng của nó.

Có người tuổi trẻ thành danh; cũng có người thành công đến muộn; có người kết hôn rất sớm; có người hưởng thụ cuộc sống độc thân vui vẻ. Cuộc sống không phải là để so bì, cậu chỉ cần sống thật tốt ở mỗi thực tại trong khung thời gian của chính mình.

“Kết hôn mà không có tình cảm sẽ có sự ổn định nhưng không có hạnh phúc”

Cậu có nhớ sinh nhật năm 18 tuổi không? Cậu hiện lên gương mặt tươi cười và ước nguyện, duy chỉ có tình yêu là không thế miễn cưỡng tạm bợ. Thế những gần đây cậu làm sao thế? Cậu làm sao lại có ý nghĩ tuỳ tiện tìm một ai đó kết hôn. Đây là sự bất mãn lớn nhất của tớ đối với cậu.

Hôm đó bố mẹ gọi điện thoại đến nói có một người họ hàng xa cũng đang ở Thủ đô bảo cậu kết cậu facebook với người đó, không có việc gì thì cũng nên thường liên lạc một chút. Có như vậy người ta mới nhớ đến cậu khi gặp người con trai phù hợp nào đó giới thiệu cho cậu.Cậu rõ ràng rất chống đối nhưng vẫn ngoan ngoan chủ động kết cậu với người ta. Hơn nữa còn viết mô tả rất chi tiết như mô tả sản phẩm vậy, mang hết chiều cao, tuổi tác, thu nhập, sở thích của bản thân từng cái từng cái viết ra.

Kết hôn mà không có tình cảm sẽ có sự ổn định nhưng không có hạnh phúc

Tối hôm cậu đi xem mắt đó, tất cả mọi người đều xúm vào hỏi cậu: “ Ấn tượng có tốt không? Có khả năng phát triển tình cảm không?..” Cậu liền ậm ừ nói: “Khá tốt”. Nhưng thực tế cậu căn bản còn chả nhớ hai người đã nói những chuyện gì? Nhưng bố mẹ và người thân lại chỉ vì nghe được một cầu “khá tốt” đó mà trở lên phấn khích.

Họ bắt đầu góp ý giúp cậu: có người nói hãy tích cực trò chuyện, chủ động lên; có người nói bạn nên nghe ngóng về thu nhập và gia đình của người ta. Lúc đó chỉ trong một khoảnh khắc mà mối quan hệ của bạn và mọi người trong nhà chợt trở lên hoà hợp lạ kì.

Cậu lúc đó một bên vừa nói “được ạ”, một bên vừa thầm khuyên bản thân: “dù sao thì tình yêu có oanh liệt đến mức nào cũng không thể thoát khỏi cơm áo gạo tiền” hay là nghe bố mẹ tìm một người kinh tế ổn định.

Nhưng mà buông điện thoại ra và tắt đèn lên giường vì sao cậu lại bật khóc chứ? Lúc đó cậu vẫn luôn không hiểu sao lại khóc; tớ ở tuổi 30 đã nhìn được đáp án, tớ có thể nói với cậu: “Hôn nhân ép buộc, không có tình cảm sẽ có thể mang đến cho cậu sự ổn định nhưng sẽ không có hạnh phúc”.

“Ý nghĩa của thời gian thực sự là gì? Cậu biết không?”

Tớ biết bây giờ cậu đang chịu áp lực từ bốn phương tám hướng nhưng xin cậu đừng vì sự giục giã của người khác và tuổi tác của mình mà chùn bước. Nếu như hai mươi mấy tuổi bạn vì tuổi tác mà bắt đầu một đoạn tình cảm hoặc thậm chí bước vào hôn nhân; có thể bạn đã bỏ lỡ một người sẽ đối xử ấm áp và chu toàn với bạn.

Ý nghĩa của thời gian thực sự là gì?

Người ta luôn nói tuổi 30 là tuổi thành danh cho nên phần lớn mọi người đều nghĩ 30 tuổi nên có số dư trong tài khoản; có gia đình mỹ mãn; có sự nghiệp thành công. Nhưng khi 30 tuổi từng ngày tiến gần cậu, cậu lại càng ngày càng hoang mang. Nhưng cậu biết không?

  • Hoàng Bột 26 tuổi mới thi đỗ đại học.
  • JK. Rowling 32 tuổi mới bắt đầu xuất bản cuốn Harry Potter đầu tiên.
  • Tề Bạch Thạch 56 tuổi mới nổi tiếng.
  • Ông tổ KFC cũng bắt đầu kinh doanh ở tuổi 60.

Vì vậy, tuổi tác là xiềng xích hay chỉ đơn giản là một con số; hoàn toàn phụ thuộc vào bạn nhìn nhận như thế nào.

Ý nghĩa tồn tại của thời gian không phải là dấu mốc nói với cậu ở tuổi này nên làm chuyện gì; mà là muốn nói với cậu đang ở năm nào và cậu quyết định làm việc nào; vài năm nữa qua đi bạn sẽ thành công hay thất bại. Bạn vẫn tự động lựa chọn từ bỏ hay là vẫn luôn kiên trì.

Cuộc đời của tuổi 30 cùng với cuộc đời của tuổi 20 thực ra không có nhiều chênh lệch. Thời gian sẽ luôn mang đi một vài thứ của quá khứ nhưng cũng sẽ giúp bạn lưu lại một vài thứ. Vì vậy hãy dùng toàn lực ứng phó và mạng mẽ bước về phía trước đi; đừng quan tâm bạn sẽ nhìn thấy điều gì ở phía trước.

Chúc cậu sẽ có những sự lựa chọn thật tốt ở độ tuổi hai mươi mấy này. Và tại hai mươi mấy tuổi, xin cậu hay sống thật tốt. Mong cậu sẽ luôn tốt nhất tại mỗi thời điểm của chính bản thân mình.

Thân!

Cậu năm 30 tuổi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *