Người sợ cậu lấy chồng nhất chính là mẹ cậu

Cậu biết không, người sợ cậu lấy chồng nhất chính là mẹ cậu!

Cậu này, gần đây cậu luôn kể với tôi rằng mẹ cậu rất lạ, có lúc vừa giục cậu lấy chồng nhưng có lúc lại vẫn nuông chiều và nói không lấy chồng cũng chả sao. Thực ra, cậu không cần phải lo lắng đâu, bởi mẹ tôi cũng vậy. Cậu biết không, người sợ cậu lấy chồng nhất chính là mẹ cậu!

Tôi biết được điều này là bởi tôi đã nghiệm ra từ chính mẹ của mình. Cách đây vài tháng, có rất nhiều lúc tôi luôn cảm thấy hoài nghi rằng mẹ có thể không thực sự mong tôi lấy chồng. Mặc dù từ khi bước sang tuổi 26 mẹ luôn giục tôi lấy chồng, luôn nghĩ mọi cách để có thể giới thiếu đối tượng kết hôn cho tôi. Thậm chí vì việc này mà còn còn với tôi căng thẳng rất nhiều lần. Nhưng khi tôi thực sự có bạn trai, sau đó đi đến bước hai nhà nói chuyện việc cưới xin hình như mẹ đã biến thành 1 người khác.

Lần đầu tiên mẹ thay đổi là khi con gái mẹ về ra mắt bố mẹ bạn trai

Lần đầu tiên khiến tôi cảm thấy mẹ mình thay đổi là hôm trước khi tôi cùng bạn trai về ra mắt nhà anh ấy. Vì để chọn giúp tôi một món quà khiến nhà trai vừa lòng mà mẹ đã kéo tôi đi khắp cả cái siêu thị. Vừa đi vừa nói phải chọn một vài món đắt đắt một chút, lại chọn vài món tốt một chút như vậy mới để lại ấn tượng tốt cho gia đình bên đó. Nhưng 1 lúc sau ngẫm nghĩ mẹ lại bảo thôi chọn cái nào vừa vừa thôi, sợ mua đắt quá nhà bên đó nghĩ tôi phô trương, nghĩ tôi lấy lòng gia đình bên đó khiến họ coi thường tôi. Đến buổi tối mẹ cứ lật đi lật lại vài lần mà vẫn không ngủ được. Sau đó mẹ gọi tôi và hỏi tôi chi tiết hành trình ngày may để xác nhận là mọi thứ đã chuẩn bị ổn thoả.

Không chỉ thế còn nhắc nhở tôi khi sang nhà bên đó cần chủ động chút, giúp đỡ việc vặt nhưng cũng dặn dò tôi phải nói bình thường ở nhà không biết làm việc nhà. 

Lúc đó, tôi đã cười và nói mẹ khoa trương quá bởi thời đại này của chúng ta quan niệm về hôn nhân sớm đã thay đổi rồi. Cho dù là lần đầu tiên đi ra mắt cũng không giống như thời của mẹ có bao nhiêu điều nhỏ nhặt phải chú ý. Lúc đó mẹ tôi liền nói: “Dù ở thời đại nào đi nữa, chuyện cưới xin đều giống nhau. Lúc ban đầu ai cũng sẽ nghĩ mình là người đặc biệt, những điều nhỏ nhặt kia sẽ trừ mình ra, nhưng thời gian lâu dần rồi mới phạt hiện những uỷ khuất và những điều không như ý đều không thể tránh khỏi. Tôi biết mẹ nói những điều này là đang nói lên những ấm ức của chính mình.

Mẹ thay đổi là vì mẹ đã chịu nhiều ấm ức khi lấy chồng

Mẹ của tôi là con út trong nhà, từ bé đến lớn bà đều được các anh, các chị ở trên chăm sóc và nhường nhịn. Trước khi kết hôn, cái gì bà không không biết làm, chưa hề động qua kim chỉ cũng chưa bao giờ phải xuống bếp. Sau đó khi lấy bố, có rất nhiều việc mà trước đây bà không phải làm đều phải động tay vào. Thế là hành trình học tập làm vợ, làm dâu bắt đầu ở tuổi 20. Vì để khi đón khách nhà không bừa bọn, bà bắt đầu học cách sắp xếp, dọn dẹp nhà cửa. Vì bố đi làm không tránh khỏi việc uống rượu thường xuyên với bạn bè, đồng nghiệp nên mẹ đã học cách nấu canh giải rượu, trà gừng, pha nước chanh. Vì lúc nhỏ tôi thường rất nghịch ngợm, quần áo hôm nay thì mất cúc, hôm thì bật chỉ nhưng vì gia đình không có điều kiện  để mua mới thế nên mẹ dần học được thêu thùa khâu vá.

Mẹ thay đổi mẹ biết “hôn nhân” không chỉ đơn giản là thay đổi thân phận

Hai chữ “hôn nhân” nghe qua thì chỉ đơn giản là biến thân phận của một người phụ nữ từ con gái trở thành vợ, trở thành con dâu và trở thành mẹ. Nhưng mỗi lần xưng hô thay đổi cũng cũng đều mang đến những biến hoá mới. Ví dụ như tất cả những việc vặt trong nhà thì đều là việc con dâu hay mẹ nên làm.

Mỗi năm, mùng 2 tết ngoại luôn là phong tục, mỗi lần như vậy thì các cô lại về nhà chúc tết ông bà nội. Và ngày đó thì mẹ tôi cũng sẽ về nhà bà ngoại để chúc tết ông bà ngoại, tôi chợt nhân ra, khi mẹ về nhà sẽ không cần phải vào bếp vì bà ngoại thương mẹ cả năm rồi đã vất vả lo việc nhà nên muốn mẹ nghỉ ngơi một chút. Cho đến 2 năm trước, bà ngoại mất, mùng 2 cả nhà tôi đều ở nhà ăn mùng 2. Mẹ tôi thân là con dâu trong nhà đương nhiên phải chuẩn bị cơm cúng và cơm trưa. Các cô vào bảo làm giúp nhưng bà nội bảo không cần giúp hai đứa ở nhà chồng đã làm mệt chết rồi về nhà thì nghỉ ngơi chút đi. Và thế là trong phòng bếp chỉ có mẹ một mình nấu cơm, tôi chạy vào nói giúp mẹ đuổi tôi ra và nói sau này mà lấy chồng rồi thì có mà làm mãi không hết việc, bây giờ có thể không phải làm thì không cần làm. Lúc đó tôi chợt nhân ra, trên thế gian này tất cả các bà mẹ đều có chung một nỗi lo lắng. Họ luôn hiểu rõ hơn bất kì ai rằng con gái một khi đã bước vào hôn nhân thì luôn phải không ngừng thoả hiệp, không ngừng phải thay đổi. Và họ cũng luôn sợ rằng con gái mình rồi lại sẽ biến thành một người mẹ, người vợ, người con dâu như mình. Nhưng những gì họ có thể làm không hề nhiều, cùng lắm chỉ là có thể giữ cậu ở bên cạnh được ngày nào thì sẽ nuông chiều cậu ngày đó.

Mẹ cố ý nói xấu cậu là bởi muốn rào trước gia đình chồng cho cậu

Có một bộ phim trong đó nam chính và nữ chính giả kết hôn vì vậy cả hai đều thống nhất không tổ chức lễ cưới, chỉ mời hai bên bố mẹ ăn một bữa cơm. Mẹ của nữ chính không hề biết việc cưới giả nên nghĩ rằng nhà trai không đủ thành ý, cố ý bắt nạt con gái mình. Đến khi mẹ của nam chính khen nữ chính giỏi giang, từ một gia đình bình thường ở quê có thể học hành lên đại học, lại vừa xinh đẹp, hiền lành, biết điều lại còn biết biết cách chung sống hài hoà với người lớn; mẹ của nữ chính đã không hề nghĩ đây là lời khen ngợi, mà còn cường điệu nói: “Không phải đâu, con bé cũng chỉ như những đứa trẻ khác, chưa hiểu chuyện cũng không biết làm gì cả”. Khi xem đoạn đó tôi đã nghĩ bà mẹ kia sao mà lại nói những lời chê con gái trước mặt người khác. Nhưng đến khi trưởng thành tôi đã dần dần hiểu ra “những lời mà mẹ cố ý nói xấu cậu đó thực ra chính là tình yêu của mẹ, là sau khi mẹ đã trải nghiệm vô số việc rồi đúc kết ra kinh nghiệm”.

Để mẹ an lòng chúng ta cần chứng minh hôn nhân nay đã khác hôn nhân xưa

Lúc tôi viết đến đoạn này, người yêu tôi cầm 1 con cá về và bảo nay anh ấy học được cách nấu canh cá cực ngon, lát nữa sẽ nấu cho tôi nếm thử, nói xong anh ấy liền đi vào trong bếp bắt đầu nấu cơm. Nhìn anh ấy bận rộn qua lại, tôi chợt ý thức được từ khi hai đứa quyết định lấy nhau, rồi sống chung thì chưa bao giờ phân chia ai sẽ làm việc nhà. Bởi tôi thì thích gọn gàng nên nhà cửa tôi là người quét tước dọn dẹp, còn anh ấy nấu ăn khá ngon nên anh ấy luôn là người nấu cơm. Nghĩ đến đó tôi chợt hiểu rõ ràng việc kết hôn mang đến hạnh phúc nhiều hơn một chút hay đau khổ hơn một chút không chỉ đơn giản là sự biến hoá về thân phận mà là ở chỗ cậu chọn lựa ai là người sẽ ở bên cậu để cùng nhau trải qua mọi việc trong cuộc sống.

Đương nhiên tôi cũng biết những linh tính bây giờ của tôi không thể nào đánh vỡ được bóng ma trong lòng những người mẹ, khi mà các mẹ đã phải trải qua nhiều ấm ức trong cuộc sống hôn nhân nhưng tôi tin rằng tôi và người yêu mình sẽ cùng nhau nỗ lực để chứng mình cho mẹ thấy rằng tôi sẽ không trở thành một người phụ nữ giống như mẹ. Tôi sẽ cố gắng để làm cuộc sống của hai chúng tôi trở thành cuộc sống mà hai đứa vẫn luôn mong đợi.

Mong cậu sẽ luôn là đứa con gái khiến mẹ yên tâm cũng mong là cậu cũng sẽ chọn được một người ở bên cạnh cả đời và giúp cậu chứng minh cho mẹ thấy rằng không phải ai lầy chồng cũng sẽ phải chịu nhiều ấm ức.

Thân!

Người bạn sắp lấy chồng của cậu

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *