Cô gái này, cậu nói xem đợi chờ có đáng sợ không? Có người nói đợi chờ không đáng sợ, đợi một chút cũng không sao. Đúng! Đợi chờ có thể không đáng sợ nhưng là đợi đến bao giờ? Đợi một chút cũng không sao nhưng một chút là bao lâu? Và tôi viết lá thư này gửi đến cậu là để nói với cậu: “Đừng nói đợi một chút cũng không sao, bởi có những việc thật sự đợi không được”.
Đợi chờ có đáng sợ bởi trẻ con rồi sẽ thành người lớn, người lớn sẽ già đi
Tôi vẫn còn nhớ hồi còn bé, rất thích một con búp bê barbie. Tôi khóc lóc đòi với mẹ mua rất nhiều lần. Tuy nhiên lúc đó gia đình điều kiện rất khó khăn nên cho tận đến khi lớn rồi tôi cũng chưa từng có được con búp bê barbie đó.
Có một khoảng thời gian búp bê barbie là ước mơ của tôi; nằm mơ cũng mơ thấy bản thân ôm búp bê barbie mặt đầy kiêu ngạo khoe với bạn bè. Khi nhìn thấy người khác ôm búp bê barbie đi trên đường tôi rất ngưỡng mộ đến nỗi dán chặt mắt vào họ.
Sau đó tôi học cấp 3, cô cháu gái nhỏ của tôi ôm theo một con búp bê barbie đến nhà tôi chơi. Lúc đó điều kiện trong nhà đã tốt hơn một chút; đã có thể mua cho tôi đến vài con búp bê barbie như của cô cháu gái.
Nhưng chắc cậu cũng đoán được con búp bê barbie mắt tròn xoe biết chớp động đó đã không còn phù hợp với một cô gái 17-18 tuổi như tôi nữa. Chính vì vậy, búp bê barbie đã trở thành tiếc nuối trong tôi, vô cùng thích thú nhưng lại không thể có được.
Vì vậy từ rất sớm tôi đã thấu hiểu được đạo lí: “Trẻ con rồi sẽ thành người lớn, người lớn sẽ dần già đi”.
Những điều thú vị của từng đoạn thời gian đều không có cách nào để bổ sung lại. Tất cả trong cuộc đời của chúng ta, đều có thời kỳ cả.
Cậu lúc đó mà không có được hoặc không cố gắng hết sức dù cho trong tương lai có hoàn thành rồi cũng không nhất định cảm thấy viên mãn.
Tương lai không chỉ mang đến thành tựu mà còn mang theo cả sự tiếc nuối
Trong họ tôi có một bà chị họ 30 tuổi, sự nghiệp thành công hơn hẳn so với những người bạn đồng trang lứa. Ở độ tuổi ấy, thành tự đó của chị ấy đã hoàn toàn xuất xắc, nhưng chị ấy mãi không yêu đương.
Khi cùng chị ấy nói chuyện về vấn đề yêu đương, chị ấy nói: “Từng có người mà chị ấy rất thích, nhưng trong cái tuổi 20 đó đã ngơ ngẩn mà bỏ qua mất rồi”.
Thời kỳ học sinh, chị ấy từng có một đoạn tình với một người rất tốt; tốt nghiệp xong người con trai ấy đi thành phố làm việc, tình cảm cũng trên đà phát triển rất tốt.
Tuy nhiên khi anh ấy nói muốn cùng chị ấy đánh liều yêu đương 1 lần, chị ấy đã từ chối. Lúc đó chị ấy quá bình thường, chỉ sợ khả năng và năng lực của mình không đủ, không bươn trải được ở thành phố to lớn đó.
Chị ấy không phải không muốn đi, chỉ là quyết định ở lại âm thầm tiến bộ. Vì vậy chị ấy mang đoạn tình cảm đó giấu kín lại; giống như là bỏ vào một cái hộp bí mật vậy.
Cho đến mãi khoảng thời gian sau này, chị ấy không ngừng cố gắng biến bản thân mình trở nên ưu tú. Cảm giác như chị ấy tiến bộ một chút thì tình cảm kia sẽ thêm một chút hi vọng.Nhưng cuối đoạn cảm tình đó về sau cũng chưa bao giờ thành và hai người cứ thế mà bỏ qua nhau.
Tôi rất thích một đoạn của tác giả nữ nổi tiếng, cô ấy nói rằng: “Tất cả những sự vật sự việc trong cuộc đời đều cần lưu giữ thời kỳ tươi đẹp nhất; những nguyện vọng tươi đẹp đó nếu như chỉ có thể tồn tại trong lý tưởng thôi thì theo thời gian nó sẽ dần tan biến”.
Người lớn chúng ta thường tin chính mình; tin tưởng tương lai cũng sẽ có thành tựu có sự tiến bộ và có rất nhiều điều tươi đẹp. Những thực tế, nó có mang đến thành tựu, cũng mang đến tiến bộ; nhưng nó cũng cho chúng ta nếm thử mùi vị của sự hối hận.
Có những lúc câu nói đợi một chút sẽ mang đến sự tiếc nuối không thể bù đắp nổi
Có một người bạn thân đã kể cho tôi về điều mà cô ấy hối hận nhất. Cô ấy nói, ngày ấy gia đình cô ấy điều kiện không tốt; bố mẹ đã phải chịu rất nhiều sự khổ sở mới có thể nuôi cô ấy lớn.
Từ nhỏ cô ấy luôn chăm chỉ học hành với hi vọng sau này kiếm thật nhiều tiền; để bố mẹ cô ấy có thể sống ở thành thị trải nghiệm cuộc sống phồn hoa. Vì vậy sau khi tốt nghiệp cô ấy miệt mài làm việc, chỉ cần kiếm được tiền là cô ấy liều mạng làm, ngày ngày tăng ca.
Cô ấy cố gắng làm việc đến nhà cũng rất ít khi quay về thăm. Cô ấy chỉ muốn nhanh một chút kiếm được thật nhiều tiền; sau đó mua nhà đón bố mẹ lên sống cuộc sống tốt hơn.
Rồi tình trạng như vậy lâu dần cho đến khi bố của cô ấy bị xuất huyết não. Căn bệnh quái ác đó đến quá nhanh chóng và đột ngột. Bố cô ấy cũng vì thế mà cứ thế qua đời.
Làm xong tang lễ cho bố cô ấy quay về nhà; đập vào mắt cô ấy là chiếc bình giữ nhiệt của bố. Đây là cái bình mà bố cô ấy dùng mười mấy năm qua.
Bên ngoài cái bình đã cũ đến mức đến mức không nhìn ra những hình in gốc trên đó. Những vết ố do trà ở trong đã khó có thể cọ sạch. Khi cô ấy nhìn thấy cái bình giữ nhiệt đó đột nhiệt phát hiện rằng không thể nào có thể bù đắp lại những hối hận ở trước đó.
- Cô ấy hối hận không phải vì không cho bố mẹ được cuộc sống đại phú đại quý; mà hối hận khi còn có thể đã không đổi cho bố một cái bình giữ nhiệt mới.
- Cô ấy không hối hận vì không thể nhanh chóng đạt được nguyện vọng của cuộc đời; mà hối hận khi còn có thể đã dùng hạnh phúc có thể có được để đổi lấy một tương lai không thể có được.
Đừng nói chờ đợi để cuộc đời có thể bớt đi một chút tiếc nuối
Trước đây nếu có người hỏi tôi: “Một anh chàng nghèo có thể lấy vợ không? Một người thất bại có thể thành công trở lại không?” Có thể tôi sẽ do dự và nói với họ đợi thêm một chút nữa; cố gắng thêm chút nữa nhất định có thể làm được.
Nhưng bây giờ nếu có người hỏi tôi câu đó, tôi sẽ không do dự mà nói với họ rằng:
- Bạn có thể sau này có nhà, có xe nhưng cô gái nguyện ý cùng bạn trải qua những ngày tháng khổ sở đó; sẽ không có cách nào để đứng đợi cậu nữa.
- Bạn có thể kim quang tỏa sáng, vinh diêu quay về quê hương; nhưng những người thân bên cạnh cùng bạn vượt qua khó khăn sẽ không thể kháng cự được sinh lão bệnh tử để đợi bạn.
Cuộc đời là một ván cược không biết trước kết quả tương lai. Việc bạn cần làm không phải là cố gắng phô trương, liều mạng kiếm tiền; mà là nên dùng tất cả những gì tốt nhất cho người thân. Cho dù lúc đó bạn không thể phong quang đắc ý; nhưng bạn đã dành những gì tốt nhất cho người thân yêu – người mà có thể rời bạn đi bất cứ lúc nào.
Hy vọng cuộc đời của bạn bớt đi nhiều tiếc nuối, hy vọng những tiếc nuối trước đây, bạn của hiện tại bổ sung vẫn còn kịp.
Thân!
Người từng có nhiều tiếc nuối